3 July 2010

Độc tấu Piano

Cô Vân rủ đi nghe độc tấu Piano ở nhà hát lớn. Vì đến sớm, nó lượn lờ đi ăn kem Tràng Tiền 1 mình. Hôm nay cảm nhận được cái thú vừa đi đường....vãn cảnh vừa ăn giống Tây ba lô, cảm giác mới lạ thật - lạ trong cả cách ăn và lạ trong cả vị kem vốn quen thuộc - ai cũng nhìn nhưng mà.........ai biết ai là ai đâu. :D
Quay lại vẫn chưa thấy người đến, mỏi chân, nó ngồi bệt xuống thềm nhà hát lớn. Chú bảo vệ tuýt còi....Chẹp, chắc là giữ gìn văn minh lịch sự nơi bộ mặt của thủ đô. Nó uể oải đứng vậy. Vì quốc gia, vì xã tắc 1 tí vậy, chả mấy khi được thể hiện.

Cuối cùng thì cũng vào kiếm đc chỗ ngồi yên ổn. Bản nhạc vừa cất lên, 30s sau....1 phút sau....3 phút sau....nhìn quanh thấy dân tình - đầu dựa vào thành ghế, mắt lim dim.....(không biết là đang thưởng thức âm nhạc hay đang ngủ nữa. Thèm thế).
Giữ im lặng là phép lịch sự tối thiểu khi đi nghe nhạc - Nó biết thế nên chẳng dám bình luận. Nó rút điện thoại, vào phần soạn tin nhắn, gõ xong đưa cho thằng em ngồi bên cạnh.

ĐOẠN I:
- Mát mát, nhạc êm êm, buồn ngủ quá
- me too
- Giá như nghe guitar thì chắc đã không buồn ngủ như này
- Guitar đánh phừng phừng, đâu có thế này
- Đang nghe ông hoàng của các loại nhạc cụ đấy. Cố mà thưởng thức
- E thích bản Galop. Bao giờ e đánh đc nhỉ?
- Chị nghe e bảo đi học lại. Đã bắt đầu chưa?
- Chưa. (hay sắp?)
- Thế thì còn lâu, cứ chờ đi

...........blah blah....

Khi nghệ sỹ người Đức kết thúc bài biểu diễn số 1 (Grave, Doppio movimento), bắt đầu bài số 2 (Scherzo) thì nó và thằng em cũng hoàn thành ĐOẠN SỐ II (cả thì thào, cả chát chít trong im lặng)
- Đến giờ nghỉ giải lao thì về nhá. Về xem Hà Lan và Brazil còn hơn
- OK
- Bây giờ chị ngủ 1 giấc, mệt quá, e thức canh nhá. Khi nào hết bài thì gọi chị dậy để vỗ tay, cổ vũ cho nghệ sỹ. Xấu hổ quá :")
- Thôi, c cứ ngủ đi
.............
Được cái thằng em cũng ngoan ngoãn lấy điện thoại của nó chơi điện tử, canh đến hết bài là gọi chị dậy vỗ tay. Nhưng khốn nỗi, vì không biết nên chưa hết bài đã gọi dậy, làm nó chưa kịp ngủ. :(

Nghỉ giải lao giữa giờ, nó xách cặp phi thẳng ra ngoài, phóng nhanh về nhà để hưởng thụ những giây phút cuối cùng của 1 ngày - với nó, hnay thế là đủ rồi. ^^

1 comment: