
Chẳng mấy khi mình viết về công việc, hôm nay phá lệ....
Họp phòng HCTH - cái phòng mà chả mấy khi ĐƯỢC họp, sẽ lại là cái cảm giác đờ đẫn giữa làm việc và chịu đựng.
Bao nhiêu cuộc họp tham dự, vẫn những thành phần ấy, tuy nội dung có khác nhau đã cung cấp quá đủ cho mình kinh nghiệm. Chẹp. Nếu ngắn gọn và súc tích, cuộc họp giải quyết được những vấn đề đưa ra, có lẽ mình đã không có cảm giác thế này. :(
- Đối với 1 cơ số người tại công ty nào đó: việc họp hành là việc ngồi một chỗ trong phòng máy lạnh + lắng nghe và phát biểu ý kiến + cuối buổi nhận tiền bồi dưỡng họp.
- Với mình: họp là việc phải vận dụng toàn bộ tư duy để chắt lọc ra ý nghĩa của cuộc họp, nội dung trong từng lời phát biểu. Quá loanh quanh, quá rối rắm, lắng nghe âm lượng vượt quá ngưỡng cho phép ===> đau đầu còn hơn cả làm việc. Sau đó là nhìn ra ngoài cửa với ánh mắt thèm muốn, vận dụng mọi chức năng của cái điện thoại để giữ cho 2 mi mắt mở + 1 phong thái có vẻ tỉnh táo. Kết thúc là cảm giác ong ong của cái đầu và vấn đề không được giải quyết triệt để.
Và bắt đầu bao giờ cũng là..."Hnay triệu tập cuộc họp....", "Theo tinh thần của cuộc họp....".....abc..... dài quá, chả nhớ nổi, chỉ biết sau một hồi dật dờ đờ đẫn, tỉnh ra vẫn là...."thứ nhất là...". Pó tay
Lý thuyết lời nói trong cuộc họp và thực hành là 2 việc hoàn toàn trái ngược nhau. Nếu ngứa ngáy vạch ra, đốp chát ngay tại cuộc họp thì sẽ được vinh hạnh khép vào "tội danh" "cứng đầu, hay cãi" . :)). blah blah, chả biết sự việc sẽ đi tới đâu. Biết sức mình không cãi nổi. Thôi, chả nói nữa.
Kết thúc cuộc họp. Đầu óc ong ong. Chả ham hố họp. Hơn 2 tiếng. Như hành xác. :|
Ps: Hôm nay nhớ một người. ^^
Debug:
ReplyDeleteDòng thứ 6 từ trên xuống, chữ thứ 3 từ trái sang:
"xúc tích" sửa lại thành "súc tích" mới đúng chính tả ;)
Ờ, bé Thỏ ngoan phết. Cứ tưởng em cầm tinh con Cua thật cơ đấy =)) :P
ReplyDelete